Xin Hoắc Tiên Sinh Rụt Rè Một Chút

Chương 16

Trước Sau

break

Thi Giai Lâm nghĩ đến chuyện Hoắc Tân Thần là đoàn trưởng, nếu để Tri Tri với bộ dạng này bước vào khu nhà gia đình, kiểu gì cũng bị coi thường. Thi Giai Lâm phải đưa Tri Tri đi thay đổi từ đầu đến chân! Cô ấy xinh đẹp như thế, chỉ cần trang điểm nhẹ thôi là đủ khiến người ta kinh ngạc. Mình muốn chống lưng cho cô ấy!

Giang Đường Tri cũng chẳng muốn bước vào khu nhà gia đình với dáng vẻ hiện tại. Cô vốn định sau khi đến Nam Thành sẽ thay đổi bản thân rồi mới ra mắt. Chỉ không ngờ, hình tượng luộm thuộm nhất của cô lại bị vị hôn phu kia nhìn thấy trước rồi.

“Vâng, em đi cùng chị.”

Hoắc Tân Thần nhìn sang Lữ trưởng Hạ, dùng ánh mắt hỏi ý có thể đi cùng Giang Đường Tri không.

Lữ trưởng Hạ khẽ lắc đầu, rồi nói với Giang Đường Tri: “Con gái à, vị hôn phu của con còn có việc phải xử lý. Xong việc sẽ đến tìm con. À đúng rồi, Đoàn trưởng Hoắc, đưa tiền cho vợ chưa cưới đi. Nếu không đủ, tôi còn.”

“Có!” Hoắc Tân Thần lập tức lấy tiền nhưng Giang Đường Tri mỉm cười từ chối: “Không cần đâu, em có tiền. Tiền sính lễ trước kia vẫn còn.”

Cô không muốn tiêu tiền đàn ông khi chưa xác định mối quan hệ. Lỡ sau này không hợp mà xảy ra tranh chấp tài chính thì đúng là mất mặt. Căn bệnh cũ của cô lại tái phát rồi. Trên mạng thì suốt ngày mê trai, nói chuyện như gió, cả ngày “cảm nắng” chục người.

Nhưng ngoài đời thì chưa từng rung động ai thật sự. Thi thoảng thấy ai ổn ổn, đến lúc người ta nghiêm túc thì cô lại chùn bước. Không phải vì sợ, mà vì nghĩ đến việc bên cạnh bỗng dưng có một người đàn ông là thấy chỗ nào cũng gò bó.

Suy đi tính lại, sống một mình vẫn là thoải mái nhất, muốn làm gì thì làm, chẳng ai làm phiền. Bạn thân cô nói cô khó chiều nhưng thật ra bạn ấy cũng vậy. Đừng tưởng người yêu cô ấy nhiều, chứ hễ ai cầu hôn là chia tay liền. Ở thế giới của cô, chuyện như vậy chẳng lạ gì. Tình yêu thời ấy rẻ rúng, hôn nhân lại càng là trò cười.

Thi Giai Lâm đứng bên cạnh nói thêm: “Ra ngoài với chị, sao có thể để Tri Tri phải tiêu tiền? Đoàn trưởng Hoắc, anh cứ cất tiền đi. Dù gì bây giờ hai đứa cũng chưa phải vợ chồng, em mà tiêu tiền của anh thì sẽ bị người ta dị nghị đấy.”

Cô không muốn Tri Tri tiêu tiền của Hoắc Tân Thần bây giờ. Hơn một năm không xuất hiện, viện lý do thế nào cũng tạm chấp nhận nhưng lừa cô thì không xong đâu.

Giờ đoàn trưởng Hoắc không muốn hủy hôn, tám phần là vì mấy ngày trên tàu đã bị khí chất và bản lĩnh của Tri Tri thu hút rồi. Hừ, đàn ông ai chả thế.

Nhưng Hoắc Tân Thần vẫn không dừng tay, tiêu tiền vì vợ chưa cưới thì có gì sai? Là lẽ đương nhiên. Chẳng những bây giờ, sau khi lấy nhau, anh còn định đưa sổ tiết kiệm cho cô giữ, của anh là của cô, không phân biệt gì hết.

Anh đưa hết tiền mặt, phiếu thịt và phiếu gạo trong người cho Giang Đường Tri: “Lần này đi công tác lâu quá, anh chỉ còn 385 tệ thôi. Đây là tất cả, em cầm tạm dùng. Nếu em thấy không đủ, anh sẽ mượn thêm bên lữ trưởng. Em đừng ngại. Một năm qua anh không đến tìm em là lỗi của anh, nên giờ anh muốn bù đắp, muốn đưa tiền cho em tiêu.”

Giang Đường Tri thật sự không muốn nhận, vì cô nói có tiền là có thật.

Nhưng lữ trưởng Hạ đã lên tiếng: “Con gái, cứ cầm đi. Chúng ta đứng đây lâu rồi, nên rời đi thôi.”

Lời người ta đã nói đến vậy, giờ mà từ chối thì đúng là cố chấp quá. Không còn cách nào, cô đành nhận lấy tiền và phiếu, sau đó nói với Hoắc Tân Thần: “Vài hôm nữa em sẽ đến tìm anh. Anh cứ làm việc của anh đi. Tạm biệt.”

Cô giật lấy túi vải cũ trong tay anh, rồi vui vẻ đi cùng vợ chồng Thi Giai Lâm. Hoắc Tân Thần mím môi nhìn bóng lưng cô rời đi, trong lòng khó chịu đến không nói nên lời. Anh cảm thấy cô đang lùi bước. Rõ ràng lúc ở trên tàu, cô rất nhiệt tình với anh, thậm chí còn mấy lần nhìn anh đến ngẩn người.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc