Bạch Hy vừa nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của Mạnh Án Bắc, giống như tự chuốc lửa vào thân, chính mình cũng ướt đẫm.
Đặc biệt là khi ngửi thấy mùi đàn ông nhàn nhạt nơi đó, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cái miệng nhỏ dưới thân cô không chịu nghe lời, liên tục tuôn nước.
Bởi vậy, lúc này cô bị đặt trong tư thế đầy nhục nhã trên giường: vòng eo mảnh khảnh bị ép xuống, cặp mông tròn trịa thì nâng cao, phó mặc cho bàn tay người đàn ông phía sau mạnh mẽ nhào nặn như nhào bột.
Mông cô thật đẹp, vừa tròn vừa cong, khe giữa hé ra một đường đỏ non mềm mại. Thân thể lại mẫn cảm đa tình, chỉ mới bị chơi đùa phần thịt mông thôi, hoa huyệt đã không kìm nổi mà chảy nước ròng ròng. Từng dòng dịch trong suốt tụ lại ở cánh hoa, men theo gốc đùi tuôn tràn.
Cô đúng là yêu tinh trời sinh, mới vừa trưởng thành đã bị anh hái lấy, ngày ngày đêm đêm được tưới tắm, dưỡng thành nay vừa ngây thơ vừa quyến rũ. Bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng muốn đè cô xuống giường mà ȶᏂασ cho đến khi cô khóc lóc cầu xin, bị đâm đến ngất đi.
Bạch Hy xấu hổ vì phản ứng da^ʍ đãиɠ của mình, muốn khép hai chân lại. Nhưng Mạnh Án Bắc lại không cho, bàn tay to thô bạo tách ra, ép eo cô hạ thấp hơn nữa, mông nâng cao, hoa huyệt ướt át như tự động dâng sát vào mặt anh. Cảm nhận được hơi thở nóng bỏng phả ngay điểm nhạy cảm nhất, cánh hoa run rẩy, nước càng chảy ào ạt.
“Chưa cắm vào mà đã chảy thành thế này rồi sao.” – Mạnh Án Bắc khẽ cười.
Ngay giây sau, môi mỏng nóng bỏng liền áp lên, ngậm trọn đóa hoa ướt đỏ.
Đầu lưỡi anh cuốn lấy hạt mẫn cảm, lúc thì nhấn chìm, lúc thì kéo ra, khiến viên ngọc nhỏ ấy bị hành hạ đến run bần bật. Bạch Hy hoàn toàn chịu không nổi, vừa khóc vừa kêu, miệng nói “không được, đừng nữa”, muốn trốn tránh, gấp gáp bò lên phía trước để thoát khỏi đôi môi hút cạn linh hồn ấy. Nhưng đôi chân thon lại bị anh giữ chặt kéo về, khiến hoa huyệt dán sát vào môi răng anh hơn nữa.
“Không phải muốn nói điều kiện với tôi sao?” – giọng anh mơ hồ trong lúc ngậm lấy cánh hoa, bàn tay vỗ mạnh lên mông cô, da thịt trắng muốt rung lên từng đợt – “Nghiêm túc một chút.”
Sống mũi cao thẳng cọ lên ngay chỗ mềm ướt, khiến cô run rẩy đến bật khóc. Mạnh Án Bắc rõ ràng có ý định khiến cô đạt cực khoái bằng miệng, đầu lưỡi mô phỏng động tác cương vật, liên tục ra vào trong huyệt nhỏ, khuấy động từng nếp gấp. Dịch xuân bị mang ra thành dòng, nhỏ thành giọt.
Đến khi Bạch Hy chẳng nói nổi lời nào, chỉ còn rêи ɾỉ “ưm ưm”, anh mới hài lòng, liên tục mυ"ŧ liếʍ hạt ngọc, ép cô kêu khóc rồi phóng thích ngay trong miệng anh.
Chưa từng có lúc nào nhục nhã đến vậy.
Dịch thể của cô làm ướt đẫm môi anh, gương mặt tuấn mỹ cũng lấm tấm nước.
Thân thể cô hoàn toàn bị anh liếʍ đến mềm nhũn, được khai mở, được dạy cho cách thèm khát.
Khi thấy cô đã sẵn sàng, Mạnh Án Bắc thả ra ©ôи th!t đã cứng đến đau, nóng hổi ép lên ngay cửa huyệt vừa mới co rút sau cực khoái.
Một luồng gai ốc chạy dọc thắt lưng cô.
Hơn nữa, ngón tay cái anh còn ấn chặt vào hõm eo hai bên, chỗ lõm vừa khít như sinh ra để cho đàn ông giữ lấy mà cắm mạnh không ngừng.
dươиɠ ѵậŧ từ từ đẩy vào, Mạnh Án Bắc nheo mắt, tận hưởng cảm giác nếp gấp bên trong từng chút bị miết phẳng. Bạch Hy khẽ rên, vừa định nói sao lần này anh lại tiến vào dịu dàng như thế, thì ngay khoảnh khắc tiếp theo, anh bất ngờ thúc mạnh, cắm thẳng đến tận cùng, ép ra dòng nước trắng đục.
Bạch Hy run bắn, nghẹn họng, không thốt nên lời, chỉ còn có thể tiếp nhận từng cú thúc dữ dội từ phía sau.
Đây chính là “điều kiện” anh muốn.
Cô ghét bị làm từ phía sau, bởi nó khiến cô xấu hổ.
Nhưng anh lại cố tình chọn tư thế này.
Mạnh Án Bắc mạnh tay tách hai cánh mông, in đầy dấu đỏ và vết tay trên làn da trắng ngần. Hoa huyệt bị kéo căng, miệng nhỏ như vòng thịt khít chặt lấy hạ thân anh – trời sinh đã là cái “bao” vừa vặn nhất. Mắt anh hoe đỏ, rơi sâu vào cơn du͙© vọиɠ mãnh liệt, lôi cô cùng lao xuống vực thẳm.
Động tác anh nhanh, mang theo sự hung hãn muốn ȶᏂασ cô đến khóc lóc cầu xin, có lẽ cũng là để “đáp trả” việc cô vừa sáng sớm đã dùng miệng gọi anh dậy. Anh muốn nhìn con thiên nga cao quý tao nhã trên sân khấu, giờ đây dưới hông anh chỉ còn biết hét lên, rêи ɾỉ như một dâm phụ.
Anh muốn kéo cô phát cuồng cùng mình.
Cú đâm quá dữ dội, Bạch Hy chịu không nổi, đưa tay ra sau muốn đẩy hông anh. Nhưng bàn tay lại bị anh bắt lấy, kéo ngược ra sau, ép cô ngửa nửa thân, đôi ngực tròn đong đưa thành đường cong đầy da^ʍ đãиɠ. Một tay anh giữ chặt tay cô, tay kia vòng ra trước nhào nặn bộ ngực căng tròn.
Bầu ngực vốn đã đầy đặn, vì du͙© vọиɠ mà càng căng phồng, đầu nhũ cứng như đá. Vừa bị chạm vào, phía dưới đã tuôn nước ướt át. Chắc chắn anh cảm nhận được, nếu không, sao anh lại cười khẽ như thế?
Hai tay bị khống chế, cô như chiếc lá trôi nổi trên biển, chỉ còn người đàn ông phía sau là bến bờ duy nhất. Anh càng bóp nắn ngực cô dữ dội, biến nó thành đủ loại hình dáng dâm mỹ, thịt mềm căng mọng trào qua kẽ tay, lộ rõ vẻ da^ʍ đãиɠ vô cùng.
Nhịp thúc càng lúc càng hung, như muốn “thu lãi” từ cô, ©ôи th!t liên tục đánh trúng nơi mềm mại nhất trong huyệt. Đầu khấc trượt qua điểm ấy, nghiền nát, nhưng ngay lúc cô kêu thét sắp đạt cực khoái, anh lại rút ra, chỉ khuấy nhẹ ở những nơi khác, cố tình tránh né. Đợi cô ổn định một chút, anh lại đâm thẳng vào chỗ đó, khiến cô liên tục dâng lên rồi hụt xuống, gần như phát điên.
Trên thân đầy vết đỏ, ngực bị bóp đến đau rát, đầu nhũ cứng chĩa lên. Hạ thân như mở cống, nước liên tục chảy ra. Ban đầu trong suốt, sau lại thành trắng đục, càng lúc càng dày, từng giọt rơi xuống ga giường kêu tách tách, xen lẫn tiếng bạch bạch va chạm da thịt, khiến đầu óc cô mơ hồ.
Cô chỉ còn van vỉ:
“Nhanh lên, cho em… được không, em muốn, Án Bắc!”
Điều kiện anh muốn đã lấy đủ, tâm trạng vừa ý, rốt cuộc cũng chịu nới tay. Anh chưa vội nghĩ đến bắn ra, hoặc nói đúng hơn, màn giao hoan dữ dội vừa rồi chưa đủ để khiến anh thỏa mãn. Nhưng anh thương cô, quyết định “tha” một lần.
dươиɠ ѵậŧ liền công khai tàn sát điểm mẫn cảm nhất, thúc sâu khiến cô kêu thét, nước chảy thành dòng. Một cú mạnh mẽ xuyên thẳng vào tận cùng, va chạm đến tử ©υиɠ nhỏ khiến nó run mở ra, cô lập tức đạt cao trào, dịch nóng phun ướt đầu khấc anh.
Bạch Hy kiệt sức, thỏa mãn, không muốn phối hợp nữa, hoàn toàn quên chính mình là người đã chủ động đặt điều kiện. Mạnh Án Bắc thấy cô không chịu nhúc nhích, liền mạnh bạo bóp chặt eo, cắm thật sâu rồi xả trọn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rát bắn đầy trong huyệt, khiến cô run rẩy thêm lần nữa, vọt lên đỉnh.
Kết thúc, Bạch Hy nằm ngửa, mắt sáng long lanh, thở hổn hển.
Mạnh Án Bắc ôm lấy, hôn nhẹ lên trán lấm tấm mồ hôi:
“Điều kiện có hiệu lực rồi… thiên nga nhỏ của anh.”