Người Vợ Xấu Xa Trong Truyện Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 13

Trước Sau

break

Thấy cô còn run rẩy, Giang Tâm Nguyệt giúp cô chỉnh lại quần áo.

“Không cần cảm ơn đâu, cô may mắn đấy, tôi vừa khéo đi ngang qua nên tiện tay giúp một chút thôi.

Về sau đừng lên núi một mình như thế này nữa, không chỉ nguy hiểm vì gặp người xấu, mà trong núi còn có dã thú, chẳng an toàn chút nào.” Hoàng Linh Linh gật đầu liên tục. Thực ra hôm nay cô ấy cũng không định đi một mình, chỉ là bị người ta lừa mới đến đây.

Nghĩ đến chuyện bị dụ lên núi, Hoàng Linh Linh âm thầm nhắc nhở bản thân sau này không được dễ dàng tin ai nữa.

Giang Tâm Nguyệt thấy tinh thần cô ấy đã ổn hơn, liền nói: “Tôi cũng đang định xuống núi, tiện đường đưa cô về luôn. Chuyện hôm nay, cô muốn xử lý thế nào? Nếu định tố cáo Vương Kiến Hoa tội cưỡng hiếp, tôi có thể đứng ra làm chứng cho cô.”

Hoàng Linh Linh vội vàng lắc đầu: “Thôi đi, dù hắn đáng chết thật nhưng chuyện này mà vỡ lở, tôi cũng chẳng còn mặt mũi nào sống ở đây nữa. Dù sao hôm nay cũng cảm ơn cô nhiều lắm, mong cô giữ kín giúp tôi.”

Giang Tâm Nguyệt hiểu cô lo lắng điều gì. Ở thời đại này, danh tiếng của con gái là quan trọng nhất. Nếu Hoàng Linh Linh đứng ra tố cáo, Vương Kiến Hoa sẽ bị xử lý nhưng danh tiếng của cô ấy cũng sẽ bị hủy hoại. Vì một kẻ cặn bã như vậy mà hủy hoại bản thân thật không đáng.

Vì đó là lựa chọn của chính cô, Giang Tâm Nguyệt tất nhiên không ép.

“Được, tôi hứa với cô.”

Hai người cùng nhau xuống núi. Có Giang Tâm Nguyệt đi bên cạnh, Hoàng Linh Linh cũng yên tâm hơn nhiều. Trước đây, cô chưa từng tiếp xúc với Giang Tâm Nguyệt, cứ tưởng cô ấy đúng như lời đồn bên ngoài.

Nhưng giờ thì cô nhận ra, Giang Tâm Nguyệt đích thị là người tốt, Giang Tâm Nguyệt đưa cô ấy về tận nơi khu tập thể của tri thức trẻ.

Khi cô định quay người đi, Hoàng Linh Linh chợt gọi giật lại.

Giang Tâm Nguyệt dừng chân, quay lại hỏi: “Đồng chí Hoàng, còn chuyện gì sao?”

Nghĩ tới ân cứu mạng hôm nay, Hoàng Linh Linh cảm thấy mình nên nhắc nhở một câu.

“Đồng chí Giang, thật ra hôm qua lúc cô bị ngã xuống sông, tôi có thấy là Thẩm An Ninh đồng chí Thẩm đã đẩy cô. Chỉ là chuyện này ngoài tôi ra thì không ai khác nhìn thấy, nên nếu cô muốn tố cáo e là không dễ. Tôi chỉ mong cô về sau cẩn thận với cô ta một chút, đừng để bị hại nữa.” Nói xong, cô ấy quay vào trong nhà.

Còn Giang Tâm Nguyệt thì cau mày lại khi nghe được những lời ấy. Tin đồn nguyên chủ ngoại tình là do Thẩm An Ninh tung ra, còn vụ ngã xuống sông cũng là do cô ta đẩy. Thẩm An Ninh rõ ràng muốn lấy mạng nguyên chủ!

Cô ta làm vậy là có mục đích gì?

Trước đây nguyên chủ và Thẩm An Ninh đâu có nhiều giao thiệp, cô ta bỗng nhiên ra tay ác độc như vậy, chắc chắn có nguyên do. Giang Tâm Nguyệt lật lại cốt truyện nguyên tác, nhớ tới việc Thẩm An Ninh trong truyện như “được buff” chuyện gì cũng biết trước. Lẽ nào... cô ta trọng sinh?

Có khi nào cô ta biết Hứa Thiệu Diễn sau này sẽ trở thành sĩ quan cấp cao, nên cố tình hại chết nguyên chủ, rồi chiếm lấy vị trí, làm vợ quan?

Càng nghĩ, Giang Tâm Nguyệt càng thấy khả năng này rất lớn. Nếu điều đó là thật, sau này cô đúng là phải cẩn thận hơn, kẻo có ngày bị Thẩm An Ninh hại chết không chừng.

Giang Tâm Nguyệt giữ bình tĩnh quay về nhà họ Hứa. Giờ này vẫn còn sớm, cô tranh thủ sắp xếp lại mấy thứ vừa mang về. Thuốc nam được đem ra phơi, phải để khô rồi mới đem bán được. Làm xong xuôi mấy việc đó, cô lại lấy một quyển công pháp ra luyện tập.

Không rõ mấy cái công pháp này có tác dụng thật không nhưng đã được cất trong không gian thì chắc chắn không phải đồ bình thường. Sau chuyện với Hoàng Linh Linh, Giang Tâm Nguyệt cảm thấy con gái đúng là phải có tí sức chiến đấu mới được. Chờ sau này gầy đi, mất cái thân hình đô con này, sức đánh chắc chắn sẽ giảm, tốt nhất nên tranh thủ luyện cho quen tay trước.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc