Tinh tế khá khoan dung với chủng tộc huyễn tưởng, không cần phải đợi đến thời gian quy định mới có thể lấy được ID như những streamer thực tập.
Nhưng do bị hệ thống trói buộc, việc cấp ID của cô cần một khoảng thời gian nhất định, nên cô vốn định đăng ký cho cả hai cùng lúc.
Giữa cô và Bạch Tư có thể coi là bạn bè, có điều cũng là đối tượng cô nuôi dưỡng, nhưng nếu trực tiếp điền người thân thì lại có vẻ không đúng lắm?
“Thôi thôi, điền riêng, làm ID độc lập vậy.”
Sau khi nhập thông tin sinh học, phần của cô đã hoàn thành, Trì Nguyệt gọi Bạch Tư lại chuẩn bị để anh tự nhập thông tin.
Vì vận động liên tục, sắc mặt Bạch Tư hôm nay hồng hào hơn thường lệ. Có thể do dọn vào khu trú ẩn ngầm, được ngâm nước mỗi ngày, lại hoạt động nhiều trong hồ bơi nên cả người nhìn càng thêm mạnh mẽ.
Lớp cơ bắp mỏng manh bắt đầu trở nên rắn chắc hơn, vẻ đẹp mong manh vốn có của nhân ngư dần mang theo khí chất nguy hiểm.
Trì Nguyệt dám khẳng định, nếu có thiết bị chuyên dụng để kiểm tra, thì các chỉ số cơ thể hiện tại của Bạch Tư chắc chắn vượt xa trước đây.
Bạch Tư mang theo hơi nước đi lên bờ, tùy ý hất mái tóc dài xoăn màu vàng kim trên mặt, màu mắt của anh đậm hơn trước, quả thực giống như hải mị trong truyền thuyết của Lam Tinh.
Trì Nguyệt thấy ánh mắt dò hỏi của anh lúc này mới phản ứng lại, đem bảng điện tử tải từ phòng phát sóng trực tiếp đặt vào quang não mới mua.
“ID của tôi được duyệt rồi, chúng ta bây giờ có thể làm thủ tục tài khoản chính thức, nhưng phần của anh phải để anh tự điền, còn có nhập thông tin thân phận nữa.”
Bạch Tư liếc nhìn thiết bị đọc sách điện tử mà anh thường dùng, trên đó treo một vòng tròn bán trong suốt, hỏi: “Mua quang não từ lúc nào vậy?”
Trì Nguyệt cười hì hì: “Hôm nay vừa mới có được, đổi từ cửa hàng bằng điểm cống hiến, coi như là cho không.”
Tuy rằng về nghiên cứu hang xương cũng không chia sẻ cho cô những tin tức cụ thể, nhưng hệ thống ra tay cho điểm cống hiến tương đối hào phóng, máy bắt tinh đồ mà trước đây cô mong nhớ trong lòng lần này cũng có thể mua được rồi.
Sau khi mua quang não, phần còn lại vẫn dư tới một phần ba, cô vẫn chưa dùng tới.
Bạch Tư lướt nhanh bảng khai ID dành riêng cho giống loài ảo tưởng, dường như nhìn thấy gì đó, ánh mắt khẽ khựng lại một giây.
Trì Nguyệt biết anh chú ý tới báo cáo điều tra giao lưu giữa các chủng tộc kia, liền trực tiếp nói thẳng: “Anh bây giờ có một thân phận độc lập rồi, chắc là không cần tôi làm người giám hộ nữa đâu.”
Vẻ mặt của Bạch Tư không rõ là vui hay không vui.
Anh làm theo từng bước điền xong tất cả các thông tin, đồng thời nhập tần số tinh thần đặc trưng của nhân ngư.
Sau khi truyền dữ liệu kết thúc, chứng minh ID của hai người bọn họ đều đã tải lên xong.
Quyền bảo vệ riêng tư lúc này mới hoàn toàn được gỡ bỏ, ống kính phát sóng trực tiếp khôi phục, cư dân mạng tinh tế vừa nhìn thấy bầu không khí vi diệu này cũng ý thức được có gì đó không đúng.
[Không phải chứ, mới một lát thôi mà, sao ai nấy đều có biểu cảm này vậy?]
[Trì Nguyệt chọc giận cá cá rồi hả?]
[Còn không mau dỗ dành đi!]
Trì Nguyệt chính mình cũng không biết, chẳng lẽ là bởi vì mình không muốn trở thành người giám hộ của đối phương sao?
Nhưng giữa hai người bọn họ, quan hệ người giám hộ này có phải là không đúng lắm không?
Trì Nguyệt lần đầu tiên cảm thấy khó xử về thân phận của mình.
Buổi trưa, Bạch Tư vẫn không chủ động nói chuyện với cô, nhưng các món ăn vẫn là món cô thích ăn, không thiếu món nào.
Trì Nguyệt không dám tỏ vẻ ăn không ngon, Nhung Tử và Tiểu Hồng hiếm khi cũng không ầm ĩ, mấy nhóc con nhìn Bạch Tư, lại ngó Trì Nguyệt, trông giống như những đứa trẻ vô tội bị kẹp giữa cặp vợ chồng trẻ đang giận dỗi.
Ăn cơm như đi đưa đám.