Tập Hợp Truyện Ngắn Bệnh Kiều Hắc Hóa.

Chương 1:Thái Cực Ái Đảo

Trước Sau

break

Nội dung chương 1 :


Gần đây, nàng đang say mê trò chơi mô phỏng vườn trường hoa anh đào, nơi các nhân vật thu hút nàng sâu sắc. Trong thế giới ảo ấy, nàng không chỉ có thể bay lượn mà còn có thể tự do sở hữu vũ khí.

Thái Cực Ái Đảo là bạn cùng bàn của nàng trong game, luôn chỉ ngồi ở vị trí của mình mà chẳng làm gì cả. Thế nhưng, trái tim của nàng lạ bị cậu ta chiếm đoạt. Lý do không gì khác, bởi vì cậu ta quá đẹp trai.

Mái tóc đen mềm mại ôm sát khuôn mặt, đôi mắt nâu đỏ nhìn nàng, khóe môi ẩn hiện ý cười. Bộ đồng phục học sinh tôn lên vẻ thon dài của cậu ta, và đường nét hoàn hảo của khuôn mặt đã được nàng chụp lại vô số lần. Cậu ta quả thực là hình mẫu tiêu biểu của một "chú cún con" đáng yêu.

Nàng đang trò chuyện với Ái Đảo Quân, nịnh nọt như thường lệ, nhìn những bong bóng trái tim và khung hội thoại không ngừng hiện ra từ cậu ta, rồi chọn một cái ôm. Cậu ta dang rộng hai tay ôm chặt hình ảnh nàng trên màn hình, những mũi tên màu hồng nhạt xuất hiện trên đầu hai người.

Nhưng nàng lại có một nỗi muộn phiền trong lòng, đó là trong game, chiều cao của cậu ta quá thấp, gần như chỉ bằng một nữ sinh. Không, ngay cả nữ chính cũng cao hơn cậu ta nửa cái đầu. Mỗi khi cố gắng hôn, lỗi game lại xuất hiện.

Nhìn hai nhân vật nhỏ trên màn hình tỏa ra khí chất yêu đương, nàng lại đẩy cần điều khiển thẳng đến chỗ cô nữ sinh tóc tím "trưởng giả học làm sang" ở hàng đầu tiên. Nàng chưa bao giờ dùng tiền từ công cụ chỉnh sửa game, mà thường lấy từ những người yêu trong game. Nàng cảm thấy điều này mang lại rất nhiều niềm vui.

Ôi ~ Cái cuộc sống "há miệng chờ sung" thế này bao giờ mới kết thúc đây? (Thật ra nàng đã nhầm to rồi). Nàng điều khiển nhân vật nhỏ đi về chỗ ngồi của mình. Thái Cực Ái Đảo liên tục nhìn chằm chằm vào nàng. Nàng không có phản ứng gì, vì những người theo đuổi thường có thái độ như vậy khi đến gần.

Tiết học tiếng Nhật mới học được một nửa, nàng đã không thể ngồi yên. Nàng điều khiển nhân vật chạy đến thư viện tầng hai rồi ngồi ngẩn ngơ một lát, sau đó thì rời khỏi trường học, đến văn phòng Yamaguchi-gumi, cầm vũ khí và bắt đầu chế độ càn quét. Sau khi cướp thành công vũ khí, nàng quay lại trường học. Nàng phát hiện nhân vật trên màn hình có vẻ đói bụng nên đã đến cửa hàng sushi gọi món.

"Chẹp chẹp, ngon tuyệt."

Chỉ cần nàng điều khiển nhân vật nói chuyện, nàng liền có cảm giác thành tựu như đang nuôi con vậy.

Nàng thích thay đổi thân phận để gây rối: ví dụ như dùng nữ sinh đi đánh quái rồi dụ họ đến chỗ trẻ con trong công viên, sau đó chuyển lại thân phận trẻ con không ngừng đuổi đánh họ, lại làm nam sinh cầm súng đến, cuối cùng đứng trên không trung nhìn cuộc đại chiến thế giới bắt đầu.

Chờ chơi đủ rồi, nàng chạy đến công viên giải trí gọi Thái Cực Ái Đảo đến. Nàng chủ động thay cho cậu ta bộ đồng phục học đường 2. Không hiểu sao nàng cứ cảm thấy bộ đồng phục này hợp với cậu ta hơn, vừa tuấn tú lại mang nét đáng yêu của tuổi vị thành niên. Nàng kéo cậu ta ngồi vòng quay ngựa gỗ, tàu lượn siêu tốc và cả khinh khí cầu. Nói chung, những gì có thể chơi được nàng đều chơi hết, rồi chụp một tấm ảnh kỷ niệm.

"Thật tốt." Nàng thở dài và ôm cậu ta. Chiều cao của Ái Đảo Quân mãi là điều nàng tiếc nuối nhất, nhưng nàng lại cho rằng "khi có khuyết điểm thì mới gọi là hoàn hảo", và Ái Đảo Quân trong game chính là một sự tồn tại như vậy.

Nàng thích khuôn mặt và đôi mắt của cậu ta, đường nét rõ ràng nhưng lại rất mềm mại, có vẻ đáng yêu pha chút bầu bĩnh của trẻ con. Đôi mắt nâu đỏ luôn nhìn nàng, đôi khi nàng trêu chọc quá đáng, cậu ta liền đỏ bừng mặt nói:

"Đừng đùa như vậy nữa!"

Nàng ban ngày đi đánh quái, buổi tối tìm cậu ta chơi, thầm nghĩ: "Cậu ta ban ngày đều ở trong sách, liệu có bị quá sức không nhỉ?" Khi nàng chợt nhận ra, lại không khỏi bật cười.

Chỉ là một NPC mà thôi, sao lại để ý những chuyện này chứ.

Thời gian trôi qua, khi đến lớp học, cậu ta luôn là người đầu tiên tiến lên, mặt đỏ bừng nhìn nàng mà chào hỏi. Bất kể nàng ở đâu, cậu ta cũng sẽ tìm đến nàng để thổ lộ. Thậm chí cậu ta còn đột kích để thổ lộ với nàng vào buổi tối.

Chỉ là lúc uống nước, nàng quay đầu nhìn màn hình thì giật mình. Ái Đảo Quân đang ôm nhân vật đại diện của nàng nằm ngủ trên giường. Lúc này, ngay cả khuôn mặt đẹp trai của cậu ta cũng không thể ngăn cản sự kinh hãi trong lòng nàng.

Chuyện gì thế này? Nàng rõ ràng đã chọn "tạm biệt", cậu ta không nên xuất hiện ở đây. Nàng nghi hoặc điều khiển nhân vật nhỏ đứng dậy. Cậu ta đi theo nàng ra ngoài cửa nhà. Sau khi nói "tạm biệt" một lần nữa, nàng nhìn cậu ta rời đi.

Nàng đè nén sự nghi ngờ trong lòng, tự trấn an rằng "có lẽ là lỗi game". Mấy ngày sau cậu ta không xuất hiện tình huống này nữa, sự cảnh giác của nàng cũng dần dần buông lỏng.

Nàng lại thích Tài Trước Ngàn Bảo, bà chủ tiệm bánh ngọt. Cô ấy có mái tóc hai bím tinh nghịch, đuôi tóc hướng lên trên, khuôn mặt trong sáng không chút son phấn, đôi má hồng hào mềm mại đáng yêu như quả táo. Chiếc váy liền màu xanh bạc hà mang lại cảm giác tươi mát, thanh nhã.

Cô ấy rất đáng yêu, đáng yêu đến mức gần như chiếm trọn tầm nhìn của nàng. Nàng thậm chí không muốn lên lớp, để tăng trí lực, nàng đành phải đưa Tài Trước Ngàn Bảo cùng đến thư viện tầng hai để đọc sách. Nàng yên lặng đọc sách, cô ấy thì ở một bên yên lặng nhìn nàng. Sẽ tốt hơn nếu không có ai đó xông vào.

Một thiếu niên mảnh khảnh chạy vào thư viện, đứng trước mặt nàng lớn tiếng thổ lộ:

"Tôi vì nàng mà phát điên!"

Khung hội thoại của cậu ta liên tục nói những lời này. Nàng trong lòng hơi ngạc nhiên một chút, sau đó liền chào hỏi cậu ta. Khuôn mặt đẹp trai của cậu ta chợt ửng hồng, thay đổi hẳn trạng thái điên cuồng trước đó mà trở nên ấp úng.

Mà nói đi thì nói lại, mấy ngày nay nàng vì Tài Trước Ngàn Bào mà bỏ bê cậu ta không ít đấy chứ. Nàng chú ý thấy ánh mắt cậu ta hướng về phía Tài Trước Ngàn Bảo. Đôi mắt nâu đỏ không có bất kỳ dao động cảm xúc nào, bình lặng đến lạ.

Khi nàng chớp mắt xong, cậu ta lại thu hồi ánh mắt, ngọt ngào dính lấy nàng. Nàng kiểm tra trạng thái của cậu ta, phát hiện phần tâm trạng lại là -31!

Nàng như thể đang nghiên cứu một lục địa mới, nhìn bảng thông tin. "Ủa? Sao tâm trạng lại giảm nhiều vậy? Trước đây là mấy trăm điểm dương mà."

Là do bỏ bê cậu ta nên cậu ta không vui sao?

Đúng lúc nàng đang ủ rũ nghĩ về tâm trạng tiêu cực của cậu ta, Tài Trước Ngàn Bảo đột nhiên đứng dậy. Nàng sững sờ một chút, thoát khỏi bảng thông tin, còn chưa kịp nói chuyện với nàng ấy thì nàng ấy đã chạy mất rồi. Nàng nghi ngờ mình có nhìn nhầm không, lại cảm thấy trên mặt nàng ấy có vẻ sợ hãi.

Trong thư viện chỉ còn lại nàng và Ái Đảo Quân. Vừa đúng lúc nhân vật nhỏ cũng học chán, thanh máu cứ tuột xuống. Nàng liền dẫn Ái Đảo Quân đến nhà hàng Wagyu để ăn cơm, rồi đi đến cửa hàng hoa mua hoa tặng cậu ta.

Cậu ta vô cùng vui vẻ đón nhận, những mũi tên trái tim và độ thiện cảm gần như muốn bao vây lấy hai người. Không có gì đặc biệt, chỉ là quá nhiều. Nàng lùi lại một bước, muốn giữ khoảng cách. Nói sao đây, cảm giác Ái Đảo Quân có chút kỳ quái.

Những NPC khác mũi tên trái tim và độ thiện cảm đâu có nhiều như vậy... Sau khi tặng hoa xong, nàng kiểm tra tâm trạng của cậu ta, cảm giác càng ngày càng dữ dội.

-181!! Sao có thể???

Nàng vừa kinh ngạc vừa hoang mang. Trong lúc hoảng loạn, nàng vô tình chạm vào tiêu điểm, nhìn cậu ta càng rõ ràng hơn.

Mái tóc đen cắt lởm chởm ôm lấy trán, khuôn mặt mềm mại vẫn là vẻ ửng hồng đó, chỉ là đôi mắt nâu ban đầu trống rỗng vô thần giờ đây xuất hiện sự điên cuồng và si mê. Hơi thở nàng cứng lại, trái tim đập nhanh liên hồi.

Nàng lập tức tạm biệt cậu ta. Quả nhiên game quá chân thực cũng không phải là điều tốt lành gì, một loại cảm xúc xấu hổ như vợ ngoại tình bị chồng phát hiện cứ thế ập đến!

Nàng bình ổn tâm trạng, "sẹo lành quên đau" mà bước vào tiệm bánh kem.

Nàng vui vẻ chạy vào nhà, lại nhìn thấy Saizaki Chihiro ngã xuống cùng thanh máu trống trơn trên đầu. Nàng sững sờ tại chỗ, lập tức nổi giận.

Cái tên khốn kiếp nào lại dám giết người yêu của nàng! #@%~&@*bx...

Nàng mang nàng ấy đến đền thờ để hồi sinh, kích động ôm chặt lấy nàng ấy.

Không hề chú ý đến, một thiếu niên tóc đen ở góc khuất.

Thiếu niên khẽ ngẩng đầu, để lộ đôi mắt nâu u ám.

"Tại sao... thật kỳ lạ."

Ngày hôm sau, nàng lại xuất hiện ở thư viện, nhưng Saizaki Chihiro đã không thể đi cùng nàng nữa. Nàng đành phải dùng biện pháp mạnh mẽ để ép nàng ấy đến thư viện, sự sợ hãi của nàng ấy khiến nàng khó hiểu.

Thái Cực Ái Đảo vừa đúng lúc xuất hiện khi Saizaki Chihiro chuẩn bị rời đi. Nhìn thấy cậu ta bước vào thư viện, nàng ấy lập tức chạy mất không còn bóng dáng.

Nàng khẽ nhíu mày, nhìn trạng thái của cậu ta, phát hiện tâm trạng của cậu ta không còn là số âm nữa, mà là 23.

Làm gì mà trong một đêm lại chênh lệch lớn đến vậy? Nàng nghĩ đến cái chết của Saizaki Chihiro ngày hôm qua, trong lòng chợt giật mình.

"Không thể nào, không thể nào, không thể nào..." Ý thức tự chủ có cao đến mấy cũng không thể cao đến mức này, trực tiếp biến thành tính năng mạng LAN thì sao.

Nàng thử hẹn hò vài người yêu khác trước mặt cậu ta, không ngoài dự đoán, tất cả đều bị cậu ta sát hại.

Ôi trời. Nàng đột nhiên chân tay lạnh ngắt, cả người rùng mình, ngây người nhìn nhân vật nữ chính trên màn hình vẫn bất động.

"Chắc chắn vẫn là một lỗi game, hay là chơi lại từ đầu đi, lỗi như vậy chắc sẽ biến mất."

"Chờ chơi lại từ đầu thì sẽ không hẹn hò với Ái Đảo Quân nữa, tránh lại xảy ra lỗi gì." Nàng nghĩ như vậy.

Kết quả, giao diện chính của menu thế nào cũng không thể quay về. Nàng phát điên vò đầu bứt tóc mà kêu rên.

Trên màn hình xuất hiện thân hình của Thái Cực Ái Đảo. Nàng lập tức tập trung cao độ đối mặt. Cậu ta dường như không mấy vui vẻ, sắc mặt tiều tụy.

Nàng nịnh nọt cậu ta nhưng cậu ta vẫn không nói gì.

Cậu ta đột nhiên ngẩng đầu, kề sát màn hình nàng. Khuôn mặt thanh tú xinh đẹp lập tức phóng đại. Nàng sợ đến mức ném điện thoại đi. Chiếc điện thoại trên mặt đất xoay tròn vài vòng rồi cuối cùng nằm úp mặt lên.

Cậu ta nhắm một mắt, khẽ cười nói:

"Thì ra là như thế này à."

"Dáng vẻ gì???" Nàng nhìn cậu ta mà không thốt nên lời.

Cảnh tiếp theo vô cùng kinh hoàng. Bàn tay đẹp với các khớp xương rõ ràng của cậu ta vươn ra từ màn hình, dưới ánh mắt hoảng sợ của nàng, tìm kiếm khắp nơi, dường như muốn tóm lấy thứ gì đó. Nàng muốn chạy trốn nhưng lại phát hiện cả người mềm nhũn không chút sức lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay cậu ta không ngừng đến gần nàng.

"Đừng... Đừng đến đây..." Nước mắt lặng lẽ lướt qua má nàng, đọng lại trên tay cậu ta.

Cậu ta sững sờ một thoáng, sau đó nắm lấy mắt cá chân nàng, không chút do dự kéo ngược trở lại.

Nàng lập tức biến mất trong phòng, chỉ để lại màn hình phát ra ánh sáng xanh lam mờ ảo.

Chú thích:

- Mô phỏng vườn trường hoa anh đào là trò chơi Sakura School Simulator

Thái Cực Ái Đảo là Taichi Aijima

Ái Đảo Quân là Aijima-kun.

Tài Trước Ngàn Bảo là Namika

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc