Sau Khi Tỏ Tình, Trúc Mã Thẳng Nam Bị Bẻ Cong Bằng Tốc Độc Ánh Sáng

Chương 12: Ai dám hôn trộm Thượng Niên Tê (1)

Trước Sau

break

 

Hàn Giang Ngộ xoay mặt cậu lại, nhìn kỹ rồi nói: "Sao vậy? Sao mặt cậu đột nhiên trông khó coi thế?"

Thượng Thiên Tê hít một hơi, quay mặt đi, bình tĩnh nói: "Không sao, khởi động thôi."

Cậu luôn giỏi kiềm chế cảm xúc, ngoại trừ trước mặt Hàn Giang Ngộ, ngay cả vui buồn cũng không thể hiện ra mặt.

Hàn Giang Ngộ vẫn không buông tha, đi vòng ra trước mặt cậu, truy hỏi: "Có phải hai người đó quá vô lễ, khiến cậu khó chịu trong lòng không?"

Thượng Thiên Tê không nói gì.

"Tính cách bọn họ là vậy, thẳng thắn không câu nệ tiểu tiết, nhưng tuyệt đối không có ác ý với cậu." Hàn Giang Ngộ nghĩ một lát, "Hai tên đó nói năng không giữ mồm giữ miệng, lại không biết tự giác, nếu cậu không vui, tôi sẽ dạy dỗ bọn họ thay cậu, bắt bọn họ xin lỗi cậu, đảm bảo lần sau không dám làm càn trước mặt cậu nữa, được không?"

Thượng Thiên Tê thở dài trong im lặng.

Cậu biết hai nam sinh đó có quan hệ khá tốt với Hàn Giang Ngộ, vì bình thường thường xuyên bị Hàn Giang Ngộ yêu cầu đi xem hắn chơi bóng rổ, lâu dần cậu cũng quen biết với những người trong đội bóng rổ của họ.

Một nhóm nam sinh tràn đầy năng lượng, yêu thích thể thao, đa số đều hoạt bát cởi mở, tính cách không quá tệ, khi thân thiết rồi, việc trêu chọc lẫn nhau đã trở thành một cách giao tiếp rất phổ biến.

Mà Thượng Thiên Tê là một nam sinh không thường xuyên vận động, lại thường xuyên xuất hiện ở sân bóng rổ trong nhà thi đấu, còn thân thiết với Hàn Giang Ngộ như vậy, đương nhiên bị xếp vào hàng ngũ người nhà của Hàn Giang Ngộ.

Thượng Thiên Tê biết rõ, kiểu chuyện đùa này rất phổ biến, mọi người đều cười cho qua, coi như giải trí, nếu cậu đột nhiên nghiêm túc nói không buồn cười, mọi người có thể sẽ nể mặt cậu mà không nói đùa như vậy trước mặt cậu nữa, nhưng cũng sẽ từ đó coi cậu là người phá đám, không hòa đồng.

Mặc dù Thượng Thiên Tê không quá quan tâm đến đánh giá và ánh mắt của người khác, nhưng nếu làm như vậy, rất có thể sẽ khiến Hàn Giang Ngộ rơi vào tình huống khó xử, đương nhiên cậu không muốn nhìn thấy cảnh tượng này.

Thượng Thiên Tê gạt bỏ cảm xúc của mình, chuyển chủ đề: "Tôi không nghĩ như vậy."

"Vậy sao mặt cậu lại khó coi thế?"

Thượng Thiên Tê nhìn sân vận động hình tròn, giả vờ thở dài: "Bởi vì nghĩ đến việc phải chạy hai cây số mỗi ngày trong một tháng tới, tôi thấy sầu não vô cùng."

"Chuyện này thì có gì," Hàn Giang Ngộ xoa đầu cậu, "Tôi chạy cùng cậu là được rồi."

"Hai ngày đầu sẽ hơi khó khăn, thích nghi dần là được."

Hắn dùng khuỷu tay huých vào cánh tay Thượng Thiên Tê, ghé sát lại nói: "Cậu không giận là tốt rồi. Nhưng mà tôi nghĩ, thật ra bọn họ nói cũng không sai, cậu chẳng khác gì vợ tôi cả."

Thượng Thiên Tê đưa tay đặt lên vai Hàn Giang Ngộ, đẩy hắn ra, bình tĩnh đáp: "Khởi động thôi."

Hàn Giang Ngộ cười hai tiếng: "Ngoan thật."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc