Bữa cơm này cuối cùng cũng kết thúc, Tô Từ trở về phòng lấy bài tập ra làm.
Đúng lúc này điện thoại trên bàn học vang lên hai tiếng ting ting, cô cầm lên xem thì thấy trong tài khoản ngân hàng vừa được cộng vào một số tiền với nội dung là tiền sinh hoạt tháng x.
Số tiền này được chuyển tới từ nhà họ Nghiêu, bọn họ chu cấp cho Tô Từ tất cả các chi phí từ sinh hoạt cho đến mua sắm.
Các chi phí mà đáng lẽ ra nhà họ Tô phải là người chi trả nhưng không...
Nhà họ Tô lại sẵn sàng để cho Nghiêu gia cung cấp cho con gái của mình những khoản tiền này.
Khi được hỏi tới bọn họ còn nói, Tô Từ cũng là vị hôn thê của Nghiêu Thần thì chuyện Nghiêu gia chu cấp cho cô cũng là chuyện bình thường.
Từ đó tất cả các chi phí sinh hoạt của Tô Từ đều phụ thuộc vào Nghiêu gia, cụ thể hơn là Nghiêu Thần.
Tô Từ đặt điện thoại xuống bàn, lồng ngực như bị một thứ gì đó chặn lại và đắng nghét như trái khổ qua.
Nhưng vị đắng của nó cũng không đủ để diễn tả sự đắng cả cuộc đời mười lăm năm ngày của cô.
Khi trời vừa tối, Nghiêu Thần bỗng nhiên xuất hiện ở nhà họ Tô, hắn mặc vest trông rất lịch sự, mỉm cười nói với Tô phu nhân: "Chào dì, con tới đón Từ Từ đi hẹn hò."
Tô phu nhân vui mừng ra mặt nói: "Được, vậy con lên phòng rủ con bé đi đi."
Nghiêu Thần gật đầu cảm ơn bà ấy rồi bước chân lên lầu.
Lần này cửa phòng của Tô Từ không có khóa, hắn có thể mở cửa đi làm một cách dễ dàng.
Vừa đi vào bên trong thì Nghiêu Thần nghe thấy trong nhà tắm có tiếng nước chảy.
Khóe môi hắn cong lên, bước chân chuyển hướng vào nhà vệ sinh.
Không ngờ cửa nhà vệ sinh cũng không khóa lại, đi qua bồn rửa mặt thì Nghiêu Thần nhìn thấy bên trong bồn tắm hình tròn được làm bằng sứ trắng, có cô gái đang nhắm mắt nằm bên trong làn nước.
Khói trắng từ nước nóng bốc lên bao phủ khắp không gian, mái tóc đen óng bồng bềnh của Tô Từ bị nước làm ướt đẫm, dán sát lên từng đường cong ở trên cơ thể.
Càng nhìn cô, dục vọng bên trong Nghiêu Thần càng không chế được.
Trong đầu hắn nhớ đến những hình ảnh trên sân thượng lúc ra chơi hôm nay.
Nhà vệ sinh có mở nhạc nhẹ nhàng nên có lẽ Tô Từ không nghe thấy tiếng mở cửa, cô đang đắm chìm trong từng điệu nhạc tinh thần đang được thả lỏng.
Nghiêu Thần đi đến bên cạnh bồn tắm rồi ngồi sát xuống, mặt đối mặt với cô, hắn vươn tay ra vuốt nhẹ lên hàng lông mi như cánh bướm.
Tô Từ lập tức giật mình tỉnh dậy, hai mắt mở to, cơ thể theo bản năng lui vào phía bên trong bồn tắm.
Khi nhìn thấy Nghiêu Thần đang ở trước mặt mình, cả người cô liền trở về trạng thái căng thẳng, gương mặt căng lên không còn sự thư giãn như ban đầu, trái tim trong lòng ngực đập liên tục bởi vì sự xuất hiện bất ngờ của hắn.
"Thần... sao anh lại vào đây được."
Cô sợ hãi đến mức giọng nói lạc đi, Tô Từ rất sợ trần truồng ở trước mặt hắn, bởi vì chàng trai này vừa được khai trai, hắn chưa biết cách kiềm chế dục vọng của bản thân nên nó có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
Chỉ một ánh mắt Nghiêu Thần đã có thể nhìn thấy toàn thân trắng nõn như trứng gà đã bị bóc vỏ của Tô Từ.
Trên eo và ngực cô còn đang lưu lại dấu tay của hắn, đôi mắt chàng trai bỗng thay đổi.
Ý nghĩa độc chiếm quen thuộc lại xuất hiện trong đầu Nghiêu Thần.
Cô gái trước mắt đã là người của hắn. Vài năm sau cô sẽ trở thành vợ của hắn và sinh cho hắn những đứa trẻ thật là đáng yêu.
Nghiêu Thần đã từng cảm thấy tiếc nuối vì mình đã không thể ở cạnh Tô Từ lúc cô mới sinh ra cho đến khi cô được năm tuổi.
Cho nên từ mười năm trước cho đến cả đời sau này, cô đều phải ở bên cạnh hắn.
Bên trong phòng tắm tràn ngập sương trắng, chàng trai đứng thẳng người dậy khóe mắt xuất hiện nụ cười nói với cô gái đang ngồi co người bên trong bồn tắm