Chạy Trốn Khi Đã Chiếm Được Lão Đại Cấm Dục

Chương 6

Trước Sau

break

Lương Triều Túc cúi người, lòng bàn tay đặt lên mặt cô, vén sợi tóc ra, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Thành.

Trong mắt cô có vết nước, long lanh ướt át, quật cường không chịu rơi xuống, lông mi không thèm chớp một lần, giống y như một con nai rừng tính khí hung hãn.

Liên Thành phát hiện tay hắn dần đi xuống dưới, đồng thời cảm giác lòng ngực của hắn dính sát lên người cô, hơi thở nóng bỏng ngày càng tăng cao, sôi sục cùng với du͙c vọng đặc trưng thuộc về đàn ông.

Liên Thành không thể nào tin được hắn có thể cầm thú như vậy, muốn giãy giụa.

Lương Triều Túc lùi lại một bước, xoay người rời đi.

Liên Thành vui mừng kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng lại, một phút sau mới dám thả lỏng người, ngã xuống giường.

...

Gần mười giờ đêm, mẹ Lương đột nhiên gõ cửa phòng cô.

Liên Thành vội vàng mở cửa  “Đã muộn như vậy rồi, sao mama lại qua đây ạ?”

Ánh đèn hành lang mang theo màu vàng cam dịu nhẹ, phản chiếu nụ cười ấm áp của mẹ Lương  “Anh cả không mang quà cho con là nó sai. Ba con đã gọi nó đến thư phòng để giáo huấn, mama đến đây để xem con.”

Trong tim Liên Thành như muốn vỡ vụn, tránh ra khỏi cửa  “Mama, con không có sao.”

Hốc mắt của mẹ Lương hơi đỏ lên.

Liên Thành bỗng nhiên bị bà ấy ôm vào lòng, bên tai là giọng nói nghẹn ngào của mẹ Lương  “Liên Thành đã cao hơn rồi, nhưng cũng gầy đi rồi.”

Hương hoa ngọc lan phả vào mặt, mang theo sự ấm áp xuyên thấu vào trong người cô.

Liên Thành giống như một con mèo nhỏ bị bỏ quên trong mưa gió, cuối cùng được mẹ ngậm trở về, tay chân mềm nhũn, toàn tâm toàn ý rút vào trong lòng ngực của mẹ, làm nũng cọ cọ.

“Con không có cao, mama vẫn còn có thể ôm con.” Liên Thành cúi thấp người xuống, vòng tay qua ôm lấy eo bà  “Đúng là có hơi gầy, sau này con sẽ không giảm cân nữa.”

Lời còn chưa dứt, Liên Thành cảm thấy rõ ràng vòng tay của mẹ Lương siết chặt hơn vài phần  “Con đang ăn kiêng sao? Sao con không tìm chuyên gia dinh dưỡng theo dõi? Như vậy không tốt cho sức khỏe.”

Vài giọt nước mắt rơi xuống, cô vùi đầu vào sâu trong lòng mẹ Lương cọ cọ  “Mama nói đúng, con nghe theo mama.”

Nhưng câu nói tiếp theo của mẹ Lương như muốn làm cô rơi xuống địa ngục.

“Vừa lúc sắp kiểm tra sức khỏe, lần này mẹ sẽ phân phó bệnh viện làm xét nghiệm toàn bộ cho con, kiểm tra các nguyên tố vi lượng, còn có các cơ quan bên trong, có thiếu chất dinh dưỡng hay tổn thương gì không, phải phát hiện sớm thì mới có thể khắc phục kịp thời.”

“Không...”

Giọng nói chợt đứt quãng, Liên Thành ý thức được bản thân phản ứng thái quá, cười gượng ép  “Mama, mỗi lần kiểm tra sức khỏe con đều phải chịu tội một trận nhưng kết quả cuối cùng đều như nhau, lần này con có thể không làm kiểm tra được không?”

“Con không nghe lời mama sao?” Mẹ Lương áp má lên trán cô  “Con là do một tay mẹ nuôi lớn, có sợ đau hay không, có kiên cường hay không, mẹ có thể không biết sao?”

Nếu đổi lại một thời điểm khác, Liên Thành nghe thấy lời này chắc chắn sẽ mặt mày hớn hở, vui sướng đến mức phát điên.

Nhưng hiện tại cô đang mang thai con của Lương Triều Túc, trong lòng chỉ tràn đầy hoảng sợ, không biết phải làm sao.

“Phỉ Phỉ sắp kết hôn với Lê Xuyên rồi, mama biết trong lòng con có ủy khuất, nhưng hiện tại Phỉ Phỉ đã mang thai, mọi sự đã thành, kết cục đã định.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc