Hoắc Thiếu Hãy Ngoan Ngoãn Yêu Em
Hoắc Thiếu Hãy Ngoan Ngoãn Yêu Em

Hoắc Thiếu Hãy Ngoan Ngoãn Yêu Em

  • Đánh giá: 10 /10 từ 2 lượt
Dịch giả Ánh Trăng Sáng
Tác giả Phong Vũ Khinh Khinh
Tình trạng Hoàn thành
Thể loại Đô thị Ngôn Tình Tổng Tài Ngôn Tình Sủng Ngôn Tình Ngược Tra

NỘI DUNG

Sau một đêm say, cô trót dây dưa với một người đàn ông quyền thế.

Mối quan hệ của họ bắt đầu từ một cuộc trao đổi. Cô cần anh giúp đỡ, còn anh say mê nét thanh xuân và thân hình quyến rũ của cô.

Thời gian trôi đi, cô mới đau đớn nhận ra, trái tim anh từ lâu đã thuộc về người khác. Khi “ánh trăng sáng” trong lòng anh trở về, bóng dáng anh cũng dần biến mất trong căn nhà của họ.

Ôn Mạn một mình gìn giữ căn phòng trống vắng, trải qua vô số đêm dài cô độc. Cuối cùng, thứ cô đợi được lại là một tấm chi phiếu và lời nói chia tay lạnh lùng từ anh.

Anh ngỡ rằng cô sẽ khóc lóc, níu kéo. Nhưng không, cô chỉ lặng lẽ cầm lấy tấm chi phiếu, dứt khoát quay lưng: “Hoắc tiên sinh, từ nay về sau, chúng ta không hẹn ngày gặp lại!”

...

Ngày gặp lại, bên cạnh cô đã có một bóng hình khác.

Anh nhìn cô, đôi mắt hoe đỏ: “Ôn Mạn, rõ ràng là anh đến với em trước.”

Ôn Mạn chỉ nở một nụ cười nhàn nhạt: “Luật sư Hoắc, người nói lời chia tay trước cũng là anh! Nếu bây giờ anh muốn hẹn hò với tôi, e là phải xếp hàng đấy...”

Ngày hôm sau, cô nhận được một trăm tỷ tiền tiết kiệm gửi vào tài khoản cùng một chiếc nhẫn kim cương lộng lẫy.

Luật sư Hoắc quỳ một gối, ánh mắt chân thành: “Thưa cô Ôn, anh muốn chen hàng.”

Ủng hộ 4000 điểm để mua combo truyện Hoắc Thiếu Hãy Ngoan Ngoãn Yêu Em (Rẻ hơn 25.71% so với đọc từng chương, đọc lại không bị trừ phí)

DANH SÁCH CHƯƠNG (1398) Danh sách chương

Chương 121: Ôn Mạn, gọi anh là chồng! 4 Điểm chương
Chương 122: Không gọi anh ta, lẽ nào gọi anh à? 4 Điểm chương
Chương 123: Thiệu Đình, anh chơi thật rồi à? 4 Điểm chương
Chương 124: Hoắc Thiệu Đình, tôi nhận tội! 4 Điểm chương
Chương 125: Ôn Mạn, anh chưa từng đụng vào cô ta! 4 Điểm chương
Chương 126: Hóa ra, là cô không biết tự lượng sức! 4 Điểm chương
Chương 127: Sao cô lại có thể cho rằng anh đã động lòng? 4 Điểm chương
Chương 128: Hoắc Thiệu Đình, chúng ta kết thúc đi! 4 Điểm chương
Chương 129: Vận đào hoa của cô giáo Ôn thật vượng 4 Điểm chương
Chương 130: Hoắc Thiệu Đình: Tôi dọn ổ cho hai người rồi 4 Điểm chương
Chương 131: Anh ta cuống lên rồi, Hoắc "cẩu" cuống lên thật rồi! 4 Điểm chương
Chương 132: Cảm ơn sự ưu ái của luật sư Hoắc 4 Điểm chương
Chương 133: Vị quý nhân này, lại là một người khác! 4 Điểm chương
Chương 134: Hoắc Thiệu Đình, chúng ta một mạng đổi một mạng! 4 Điểm chương
Chương 135: Hoắc Thiệu Đình, em cũng đau lắm! 4 Điểm chương
Chương 136: Một mình nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo 4 Điểm chương
Chương 137: Tôi chúc hai người hạnh phúc, đời đời kiếp kiếp 4 Điểm chương
Chương 138: Hoắc Thiệu Đình, anh có chút liêm sỉ nào không hả? 4 Điểm chương
Chương 139: Ôn Mạn, tôi rất nhớ em 4 Điểm chương
Chương 140: Được thôi, cùng làm khổ nhau đi! 4 Điểm chương
Chương 141: Ôn Mạn, vào phòng ngủ chính ngủ đi! 4 Điểm chương
Chương 142: Mẹ ơi! Mẹ của con ơi! 4 Điểm chương
Chương 143: Ôn Mạn, em ghen à? 4 Điểm chương
Chương 144: Hoắc Thiệu Đình, anh có yêu em không? 4 Điểm chương
Chương 145: Điều em muốn, anh không thể cho em được! 4 Điểm chương
Chương 146: Những đêm ấy, em có nhớ anh không? 4 Điểm chương
Chương 147: Tình cảm của chúng ta, cho chó ăn rồi! 4 Điểm chương
Chương 148: Đêm Giáng Sinh, Hoắc Thiệu Đình cay đắng tột cùng! 4 Điểm chương
Chương 149: Từ ngày Ôn Mạn đi, anh vẫn chưa thể quen được! 4 Điểm chương
Chương 150: Hoắc Thiệu Đình sụp đổ: Em dám để anh ta sấy tóc cho mình! 4 Điểm chương
BÌNH LUẬN (0)
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN